“Nhà
giả kim” là một câu chuyện về hành trình đi tìm kiếm
kho tàng từ Tây Ban Nha đến kim tự tháp xa xôi ở Ai Cập của chàng thanh niên
chăn cừu – một con người dám làm chủ vận mệnh của mình, dám theo đuổi đến cùng
ước mơ của mình dẫu có gặp bao chông gai trắc trở. Mang đậm màu sắc phương
Đông và tôn giáo, xuyên suốt tác phẩm đan xen nhiều bài học đầy triết lý thông
qua những cuộc trò chuyện, đối thoại của nhiều tuyến nhân vật. Đầu tiên
là bài học về vận mệnh:
“Vận mệnh chính là điều mà anh luôn luôn muốn đạt
được...bởi sự vĩ đại trên hành tinh này chính là: bất kể anh là ai, anh làm gì,
khi anh thật tâm mong muốn điều gì thì điều đó sẽ được hình thành trong cõi Tâm
linh vũ trụ. Đó sẽ là nhiệm vụ của anh trên Trái đất.” ...Rồi khi anh quyết chí
muốn điều gì thì toàn vũ trụ sẽ chung sức để anh đạt được điều ấy.”
Một bài
học khác về hạnh phúc được kể qua câu chuyện của vị vua già để trả lời cho câu
hỏi hạnh phúc là gì? - “Bí quyết của hạnh phúc là khi ngắm nhìn mọi thứ
tuyệt mỹ trên thế gian mà không quên đi hai giọt dầu trên muỗng”, cái
này theo mình hiểu là hạnh phúc là khi mình có thể làm những điều mình mong
muốn, được thỏa sức khám phá, thỏa mãn đam mê mà không quên những giá trị cốt
lõi - những điều nhỏ bé, bình dị, thân thuộc và quan trọng với chúng ta - là
gia đình, là bạn bè, là những người ta yêu quý.
Trong câu chuyện với
người bán pha lê - một con người dành cả đời để mơ về viễn cảnh đến Mekka -
vùng đất thánh mà mọi tín đồ hồi giáo mong một lần đặt chân đến. Không phải vì
ông không có đủ điều kiện, ông cũng từng có một thời khá giả, buôn bán thuận
lợi, cái cản bước ông chính là nỗi lo thất bại, sợ một khi bắt đầu nhưng sẽ
không đến được đích. Nó trái ngược với cậu - một con người dám mơ và dám thực
hiện - một con người theo đuổi ước mơ chứ không phải ôm ấp và mơ tưởng về nó.
Nó cũng khác hẳn với người phu lạc đà - người đã đạt được ước mơ đặt chân đến
Mekka, cũng là một người với tư tưởng tiến bộ về cuộc đời - sự sống và cái
chết. Với ông, ông không sống ở quá khứ, cũng không phải tương lai mà ở thực tại,
ông trân trọng những giá trị, những điều xảy ra ngay ở hiện tại, ông sống
trọn từng khoảnh khắc và nếu có chết thì với ông, ông đã sống trọn vẹn cuộc
đời, và dù cái chết có đến đột ngột, ông cũng không hề hối tiếc.
“Nghĩa
là khi ăn tôi không làm gì khác hơn là ăn. Khi chạy tôi không làm
gì khác ngoài chạy. Rồi nếu có phải đánh nhau thì cái ngày tôi chết cũng đẹp
như mọi ngày khác. Tôi không sống trong quá khứ hay tương lai. Tôi chỉ có hiện
tại và quan tâm đến hiện tại. Nếu ta lúc nào cũng ở trong hiện tại được thì ta
là người hạnh phúc. Như thế ta sẽ thấy rằng sa mạc này vẫn đang sống, rằng bầu
trời vẫn đầy sao và người ta đánh nhau vì đó là đặc trưng của con người. Như
thế cuộc đời sẽ thành một ngày hội lớn , một buổi lễ lớn vì bao giờ cũng chỉ là
khoảnh khắc ta hiện đang sống”
Nói
về chàng thanh niên người Anh, cậu chỉ chăm chăm vào đống sách vở mà không quan
tâm đến mọi vật xung quanh - con người tiêu biểu của việc xa rời thực tế, đối
lập với cậu chăn cừu - một người luôn tìm tòi, tận hưởng thế giới, hòa mình vào
thiên nhiên để cảm nhận hơi thở của cuộc sống, để chạm đến tâm linh vũ trụ. Khi cậu trò chuyện với
trái tim của mình, trái tim nói: “Bởi thế mà chúng tôi, trái tim người, càng
ngày càng nói khẽ hơn. Chúng tôi không im hẳn nhưng mong rằng người ta không
nghe thấy, vì chúng tôi không muốn người ta phải đau khổ do không nghe lời trái
tim mình.” Trong chúng ta, đâu đó những trái tim đã bớt nhiệt huyết, nó
không còn thôi thúc, giục giã về những ước mơ, nó trầm lặng vì nó sợ tổn
thương, cũng bởi chủ nhân của nó có quá nhiều nỗi lo mà vô tình quên đi những
khát khao một thời còn cháy bỏng, mình cũng có rất nhiều ước mơ, mình mơ nhiều
điều từ nhỏ bé đến vĩ đại, nhưng chính bon chen, bộn bề cuộc sống khiến mình
quên mất một thời mình từng mơ những điều như thế….
Chàng trai chăn cừu là
hiện thân của một con người dám sống, dám ước mơ và dám theo đuổi đến cùng ước
mơ ấy, con người vượt lên mọi tư tưởng tâm linh để làm chủ vận mệnh của chính
mình - cái mà người ta vẫn nghĩ do Chúa trời và Đấng tối cao quyết định. Trong
suốt hành trình kiếm tìm và theo đuổi ước mơ ấy, cậu đã học được rất nhiều điều
- những suy ngẫm về con người, vạn vật, cuộc sống, mỗi bước đường cậu đi, mỗi
khó khăn cậu trải đều giúp cậu tôi luyện bản thân và nhận ra nhiều triết lý cuộc
sống, cũng có lúc cậu nản lòng, hoài nghi về con đường mình đã chọn nhưng rồi
sau tất cả bằng trái tim khát khao khám phá cậu đã đi chọn con đường ấy, hoàn
thành vận mệnh của chính mình. Câu chuyện như một bài học giản dị rằng “hãy
theo đuổi ước mơ và thành công sẽ theo đuổi bạn”. Như chàng trai chăn cừu,
cậu đã tìm đi nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, học được nhiều điều, tìm được kho
báu và tìm được người con gái của cuộc đời mình, để rồi khẳng định một chân lý
chính chúng ta - con người có thể làm chủ vận mệnh của mình chứ không phải do
Thượng đế hay Đấng tối cao sắp đặt.
Trên
hành trình hiện thực hóa ước mơ ấy hãy luôn giữ cho mình một trái tim nhiệt
huyết, can đảm bởi khó khăn luôn chồng chất, rình rập đến tận giây phút cuối
cùng khi ta chạm vào vạch đích, rằng khoảnh khắc tối nhất của màn đêm chính là
lúc gần sáng, và đôi khi khó khăn sinh ra chỉ để nhắc nhở con người biết trân
trọng hiện tại, trân trọng những gì mình đang có.
“Có
thể thượng đế tạo ra sa mạc chỉ để con người biết quý trọng những cây chà là”.
Cuối cùng, ước mơ sẽ mãi
chỉ là giấc mộng đẹp nếu bạn không tỉnh giấc và hành động, và mỗi chúng ta, hãy
sống trọn với ước mơ của mình!
Mai
Cồ
Không có nhận xét nào