Có biết bao nhiêu nhà văn, nhà thơ đã viết về Hà Nội – thành phố nghìn năm văn hiến của đất nước? Có lẽ không thể đong đếm hết được. Thế nhưng khi đến với Hà Nội quán xá phố phường của nhà văn Uông Triều tôi vẫn không thôi xao xuyến trước những xúc cảm chân thành của tác giả dành cho thành phố nghìn năm tuổi này.
Không nhìn Hà Nội dưới
góc độ thủ đô của cả nước, một thành phố lớn của nước nhà, tác giả nhìn Hà Nội
dưới góc độ một thành phố nghìn năm văn hiến chứa đựng trong mình biết bao điều
bình dị cho đến những món ngon đường phố. Cuốn sách được chia làm hai phần gồm
các bài tản văn xen kẽ nhau. Hà Nội qua cái nhìn của Uông Triều là phố phường
với những con phố thân quen, những câu chuyện lịch sử về những địa chỉ như Hồ
Tây, Đê La Thành, Hàng Ngang… mà có lẽ nhiều người chưa biết và đôi khi… đã
quên. Không những thế, Hà Nội qua những trang văn của Uông Triều còn hiện lên
với những món ăn truyền thống đến nay vẫn còn nguyên hương vị trong tâm trí
người thưởng thức.
Đọc Hà Nội quán xá
phố phường bạn sẽ không bắt gặp một Hà Nội hiện
đại với những ngôi nhà cao tầng, ánh đèn điện lấp lánh hay những con
phố đông đúc, nhộn nhịp mà thay vào đó là những “phố hòa vào ngõ, phố là ngõ
mà nhuốm màu thời gian, thi vị, làm nên vẻ cổ kính, yên bình cho đất kinh kỳ”.
Các bạn cũng sẽ không tìm được một địa chỉ nhà hàng sang trọng nào trong 200
trang sách này mà thay vào đó là hình ảnh hàng miến trộn, bún riêu của “người
đàn bà trung niên quê Nam Định” trên phố Phan Đình Phùng hay “hàng đậu phụ mắm
tôm của người đàn bà quê Thái Bình” và các hàng bánh rán, bún ốc, phở bò,… dọc
các con phố của Hà Nội. Hình ảnh con người Hà Nội cũng hiện lên rất giản dị và
khác so với những tác phẩm viết về Hà Nội khác. Đó là “...một ông cụ râu tóc bạc
phơ, giữa mùa đông mà vẫn đánh trần, quần đùi áo cộc gánh nước tưới rau…”
“Hồ Tây vọng lên trong tâm tưởng
ngườі Hà Nội như một nơi lưu giữ những kỉ niệm. Τôi đã từng đi xe cả một ngày
quanh hồ chỉ để ngắm nhìn, qυan sát cảnh vật. Một khoảng lặng mênh mang, thơ mộng
và đằm sâυ νăn hóa. Hồ Tây là thiên nhiên hoa cỏ, là cá tôm chim trời, là cuộc
sống muôn màu trong lòng thành phố có nghìn năm tuổi…”
Hà Nội quán xá phố
phường không kén độc giả. Dù bạn là một người dân Hà Nội hay từ những
tỉnh thành khác, là một người con xa xứ hay một du khách nước ngoài, tất cả đều
có thể đọc cuốn sách này. Người dân đất Hà Thành đọc để thấy được đất mình đẹp
biết bao, nhiều điều thú vị biết bao và những điều đẹp, thú vị đó đã được một
tác giả không phải sinh ra và lớn lên tại đây thể hiện như thế nào. Là một độc
giả phương
xa,
đọc để được mở mang tầm mắt, để thấy được mảnh đất nghìn năm văn hiến của dân
tộc ngày nay có những gì, còn lại những gì để mà thêm yêu, thêm tự hào. Những
đứa con xa xứ, còn gì hạnh phúc hơn khi được cầm trên tay một cuốn sách viết về
nơi chôn nhau cắt rốn của mình, về những điều từ bình dị nhất của cuộc sống nơi
đây. Và cuối cùng, là một du khách, chỉ cần cầm trên tay cuốn sách này, bản
thân nó sẽ trở thành một chiếc la bàn kỳ diệu hướng dẫn bạn đến được nơi lưu
giữ những giá trị văn hóa đặc trưng của đất Hà Nội.
Sự gần gũi, bình dị - đó
chính là điều làm nên sự độc đáo của tập tản văn này. Giữa cái bộn bề, tấp nập
của thủ đô, vẫn còn một con người lặng lẽ đi từng góc phố, nếm từng món ăn dân
dã của phố cổ, thưởng thức, cảm nhận tất cả chúng bằng một thứ cảm xúc chân
thành khiến người đọc không khỏi ghen tị mong một lần được đến và khám phá Hà
Nội như cách mà nhà văn đã làm. Không phải là một hướng dẫn viên chuyên nghiệp
có thể giới thiệu cho người đọc biết tường tận về lịch sử và nét đẹp của các
địa danh đất Hà thành. Thế nhưng, tác giả bằng những câu
văn của mình vẫn gợi lên được cho người đọc khung cảnh, nhân vật và những sự
kiện của một thời quá vãng. Cũng không phải là một chuyên gia ẩm thực nhưng
Uông Triều vẫn cho người đọc hình dung được hương vị của bát mỳ vằn thắn vàng
tươi, của bát mắm tép chưng thịt đỏ thẫm hay miếng bánh rán vàng rộm,…
“Về màu sắc thì bát mì vằn thắn
vượt trội hơn so với phở. Βát mì νằn thắn để уên thì giống một bức tranh tĩnh vật
nhiều màu sắc. Vắt mì vàng tươi, miếng sủі chiên vàng rộm, sủi luộc trong suốt,
miếng gan nâu thẫm, trứng luộc trắng ngọc, lá hẹ xanh và cái cùi tôm đỏ ửng như
một điểm nhấn hấp dẫn.”
Nhẹ nhàng mà sâu sắc, đó
là những cảm xúc mà Hà Nội quán xá phố phường đã mang đến cho tôi
và sẽ hơn thế nữa đối với các bạn độc giả. Mong rằng trong tương lai, nhà văn
Uông Triều sẽ có thêm nhiều tác phẩm hay, nhẹ nhàng và mới lạ như thế nữa!
Mai Sương
Không có nhận xét nào